Câu chuyện TẤM CÁM – Phần 1

Câu chuyện TẤM CÁM – Phần 1

Nguyên tác tiếng Anh: LÊ THÁI BẠCH LAN1
Bản dịch tiếng Việt: VERSIGOO – thanhdiavietnamhoc.com

    Cách đây rất lâu, có một người đàn ông góa vợ và sống với cô con gái nhỏ tên TAM. Rồi ông ta lại cưới một người đàn bà độc ác. Cô gái nhỏ phát hiện ra điều này vào ngày đầu tiên sau đám cưới. Có một bữa tiệc lớn trong nhà nhưng TAM đã phải ở một mình im lặng trong một căn phòng thay vì được phép đón khách và tham dự bữa tiệc.

    Hơn nữa, cô phải đi ngủ mà không có bữa ăn tối nào.

    Mọi thứ trở nên tồi tệ hơn khi một bé gái mới được hạ sanh thêm ở trong nhà. Người mẹ kế ngưỡng mộ CAM – vì CAM là tên của bé gái mới – và bà nói với chồng mình rằng ông sẽ nói dối với TAM tội nghiệp rằng ông sẽ không có bất kỳ điều gì liên quan đến người con gái sau.

   « Đi tránh xa và ở trong bếp, hãy tự chăm sóc bản thân, ơi đứa trẻ nghịch ngợm kia”, người phụ nữ độc ác nói với TAM.

    Và bà ta đã cho cô gái nhỏ một nơi tồi tệ bẩn thỉu trong bếp, và đó là nơi TAM sống và làm việc. Một đêm, cô được tặng một tấm thảm rách tơm và một tấm vải vụn như là cái khăn phủ bàn. Cô bé phải chà sàn, chặt gỗ, cho thú ăn, nấu nướng, giặt giũ và nhiều thứ khác. Bàn tay nhỏ bé tội nghiệp của cô bé có những vết phồng rộp lớn, nhưng cô chịu đựng nỗi đau mà không hề than phiền. Mẹ kế của cô còn bảo cô phải đến những khu rừng sâu để thu thập gỗ với niềm hy vọng thầm kín rằng những con thú hoang dã có thể sẽ mang cô ấy đi. Bà ta yêu cầu TAM mút nước từ những giếng sâu nguy hiểm để một ngày nào đó cô ấy sẽ bị chết đuối. TAM bé nhỏ tội nghiệp làm việc và làm việc cả ngày cho đến khi làn da của cô trở nên sạm màu và tóc của cô bù rối vướng víu. Nhưng đôi khi, cô gái cũng đến giếng lấy nước, nhìn mình trong đó và sợ hãi khi nhận ra mình trông tăm tối và xấu xí như thế nào. Sau đó, cô ấy đã lấy một ít nước vào lòng bàn tay, rửa mặt và chải mái tóc dài mượt mà bằng ngón tay, và làn da trắng mềm mại lại xuất hiện trở lại, và cô ấy trở nên trông rất xinh đẹp.

    Khi người mẹ kế nhận ra TAM xinh đẹp như thế nào, bà ấy càng ghét cô bé hơn bao giờ hết và mong muốn làm hại cô bé nhiều hơn.

    Một ngày nọ, bà ấy rủ TAM và con gái CAM của mình đi câu cá ở một cái ao làng.

   « Hãy cố gắng lấy càng nhiều càng tốt», bà ấy nói. « Nếu mi quay lại chỉ với một vài con trong số cá, mi sẽ bị đánh đòn và sẽ bị nhốt trong phòng và ngủ mà không được ăn tối

    TAM biết rằng những lời này có ý nghĩa với cô vì người mẹ kế sẽ không bao giờ đánh bại CAM, vì đó là đôi mắt của bà ấy, trong khi cô – TAM lại luôn phải làm hết sức có thể.

    TAM đã cố gắng câu cá chăm chỉ và đến cuối ngày, nhận được một giỏ đầy cá. Trong khi đó, CAM dành thời gian lăn mình trên bãi cỏ dịu dàng, đắm mình dưới ánh nắng, nhặt những bông hoa dại, nhảy múa và ca hát.

    Mặt trời lặn trước khi CAM bắt đầu câu cá. Cô nhìn vào cái giỏ rỗng của mình và có một ý tưởng sáng lên :

   « Chị gái ơi», cô ta nói với TAM, « Tóc chị dính đầy bùn. Tại sao chị không bước vào nước ngọt và tắm rửa để thoát khỏi nó ? Nếu không thì mẹ sẽ mắng đấy. »

    TAM lắng nghe lời khuyên, và đã đi rửa sạch. Nhưng trong lúc đó, CAM đã đổ cá của chị vào giỏ của mình và về nhà nhanh nhất có thể.

    Khi TAM nhận ra rằng cá của cô đã bị đánh cắp, trái tim cô trùng xuống và cô bắt đầu khóc một cách cay đắng. Chắc chắn, mẹ kế của cô sẽ trừng phạt cô đến tối!

    Đột nhiên, một cơn gió trong lành và mát mẻ thổi qua, bầu trời trông tinh khiết hơn và những đám mây trắng hơn và trước mặt cô là Nữ thần Mercy mặc áo xanh đang mỉm cười, mang theo một cành liễu xanh đáng yêu.

   « Có chuyện gì vậy con? » Nữ thần hỏi với giọng ngọt ngào.

    TAM đã kể cho Vị thần về sự bất hạnh của cô ấy và thêm « Quý Thần cao quý nhất, con phải làm gì vào buổi tối khi về nhà? Con sợ đến chết, vì mẹ kế của con sẽ không tin, và sẽ khiến con rất khó khăn. »

    Nữ thần của lòng thương xót an ủi cô bé.
« Bất hạnh của con sẽ sớm qua thôi. Hãy tin vào ta và vui lên. Bây giờ, hãy nhìn vào giỏ của con để xem liệu còn gì ở đó không ? »

    TAM nhìn và thấy một con cá nhỏ đáng yêu với vẩy đỏ và đôi mắt vàng, và thốt lên một tiếng khóc ngạc nhiên.

    Nữ thần bảo cô gái mang con cá về nhà, đặt nó xuống giếng ở phía sau nhà và cho nó ăn ba lần một ngày với những gì cô ấy có thể tiết kiệm được từ thức ăn của mình.

    TAM cảm ơn Nữ thần một cách biết ơn nhất và làm đúng như lời Vị thần đã nói. Bất cứ khi nào cô ấy đi đến giếng, cá sẽ xuất hiện trên bề mặt để chào đón cô ấy. Nhưng nếu ai khác đến, cá sẽ không bao giờ xuất hiện.

    Hành vi kỳ lạ của TAM bị chú ý bởi người mẹ kế khi theo dõi cô ấy, và đi đến giếng để tìm con cá ẩn mình dưới nước sâu.

    Bà ta quyết định rủ TAM đi đến một con suối xa để lấy nước, và tận dụng sự vắng mặt, bà ta đã mặc bộ quần áo rách rưới, gọi cá lên, giết nó và nấu chín.

    Khi TAM trở lại, cô ấy đi đến giếng, gọi và gọi, nhưng không có con cá nào được nhìn thấy ngoại trừ mặt nước loang máu. Cô dựa đầu vào giếng và khóc theo một cách đau khổ nhất.

    Nữ thần của lòng thương xót lại xuất hiện, với khuôn mặt ngọt ngào như một người mẹ yêu thương và an ủi cô gái :
« Đừng khóc, con của ta. Mẹ kế của con đã giết cá, nhưng con phải cố gắng tìm xương của nó và chôn nó dưới đất dưới tấm thảm của con. Bất cứ điều gì con có thể muốn sở hữu, hãy cầu nguyện, và điều ước của con sẽ được thực hiện. »

    TAM làm theo lời khuyên và tìm kiếm xương cá ở khắp mọi nơi nhưng không thể tìm thấy.

 « Clúc! Clúc! » Một con gà mái nói : « Cho gà một ít thóc và gà sẽ cho bạn xem xương. »

    TAM đưa cho gà một nắm thóc và con gà mái nói :
« Clúc! Clúc! theo tôi và tôi sẽ đưa bạn đến nơi. »

    Khi họ đến sân gia cầm, con gà mái cào một đống lá non, phát hiện ra xương cá và TAM vui mừng thu thập rồi chôn cất. Không lâu trước khi cô gái có được vàng, đồ trang sức và váy bằng những chất liệu tuyệt vời đến mức chúng sẽ làm nức lòng bất kỳ cô gái trẻ nào.

    Khi Lễ hội mùa thu đến, TAM được bảo ở nhà và phải phân loại hai giỏ đậu đen và xanh lớn mà mẹ kế độc ác của cô đã trộn lẫn.

    « Hãy cố gắng hoàn thành công việc », bà ta đã nói, « trước khi mi có thể đi tham dự Lễ hội. »

    Sau đó, mẹ kế và CAM mặc những bộ váy đẹp nhất của họ và tự mình đi ra ngoài.

    Sau khi họ đi được một quãng đường dài, TAM nâng khuôn mặt đẫm nước mắt của mình và cầu nguyện :
« Ôi, Nữ thần nhân từ của lòng thương xót, xin hãy giúp con. »

    Ngay lập tức, Nữ thần với ánh mắt mềm mại xuất hiện, và với cành liễu xanh kỳ diệu của mình, đã biến những con ruồi nhỏ thành chim sẻ sắp xếp những hạt đậu cho cô gái trẻ. Trong một thời gian ngắn, công việc đã được thực hiện. TAM lau khô nước mắt, dàn mình trong chiếc váy màu xanh và bạc lấp lánh. Bây giờ cô ấy trông xinh đẹp như một nàng công chúa, và đi đến Lễ hội.

    CAM rất ngạc nhiên khi thấy cô ấy và thì thầm với mẹ :
« Có phải người phụ nữ giàu có lạ lùng đó giống như chị gái của con không? »

    Khi TAM nhận ra rằng mẹ kế và CAM đang nhìn chằm chằm vào cô ấy một cách tò mò, cô ấy đã bỏ chạy, nhưng vội vàng đến nỗi cô ấy đã đánh rơi một trong những đôi dép tốt của mình mà những người lính đã nhặt được và mang đến cho Vị Vua.

    Nhà vua đã kiểm tra nó một cách cẩn thận và tuyên bố rằng ông chưa bao giờ thấy một tác phẩm nghệ thuật như vậy trước đây. Ông ta đã lệnh cho các quý bà của Cung điện thử nó, nhưng chiếc guốc quá nhỏ ngay cả với những người có bàn chân nhỏ nhất. Sau đó, ông ra lệnh cho tất cả những người phụ nữ quý tộc của vương quốc thử nó nhưng chiếc guốc đã không phù hợp với ai trong số họ. Cuối cùng, có thể tin rằng người phụ nữ mà có thể mang guốc sẽ trở thành Nữ hoàng, nghĩa là người vợ đầu tiên của Nhà Vua.

    Cuối cùng, TAM đã thử và chiếc guốc phù hợp với cô ấy một cách hoàn hảo. Sau đó, cô ấy đi cả hai đôi guốc, và xuất hiện trong chiếc váy màu xanh và bạc lấp lánh, trông cực kỳ xinh đẹp. Sau đó cô được đưa ra trước tòa sảnh với đoàn người hộ tống, và trở thành Nữ hoàng và có một cuộc sống hạnh phúc và rực rỡ đến khó tin.

… còn tiếp ở Phần 2 …

MỜI XEM THÊM:
◊  English version (En-VersiGoo):  DO QUYEN – The Tale of Friendship.
◊  English version (En-VersiGoo):  CINDERELLA – The Story of Tam and Cam – Section 1.
◊  English version (En-VersiGoo):  CINDERELLA – The Story of Tam and Cam – Section 2.
◊  English version (En-VersiGoo):  BICH CAU Predestined – Section 1.
◊  English version (En-VersiGoo):  BICH CAU Predestined – Section 2.
◊  English version (En-VersiGoo):  The RAVEN’s Gem.
◊  English version (En-VersiGoo):  The Story of TU THUC – The Land of Bliss – Section 1.
◊  English version (En-VersiGoo):  The Story of TU THUC – The Land of Bliss – Section 2.
◊  English version (En-VersiGoo):  The Goose-Down Coat – The Legend ođ Supernatural CROSS-Bown .

MỜI XEM:
◊  BÍCH CÂU Hội ngộ – Phần 1.
◊  BÍCH CÂU Hội ngộ – Phần 2.
◊  Viên Đá Quý của Quạ.
◊  Câu chuyện TẤM CÁM – Phần 1.
◊  Câu chuyện TẤM CÁM – Phần 2.
◊  Chiếc Áo lông ngỗng – Truyện tích về Cái NỎ Siêu nhiên.
◊  ĐỖ QUYÊN – Câu chuyện về TÌNH BẠN.

CHÚ THÍCH
1 :  Lời nói đầu của R.W. PARKES giới thiệu LÊ THÁI BẠCH LAN và những cuốn truyện ngắn của bà: “Bà BẠCH LAN đã tập hợp một tuyển tập các truyền thuyết Việt Nam thú vị mà tôi rất vui khi được viết một lời tựa ngắn gọn, có sức quyến rũ đáng kể, xuất phát từ một phần không nhỏ từ ý nghĩa mà họ truyền tải về những tình huống quen thuộc của con người ăn mặc trang phục kỳ lạ. Ở đây, trong khung cảnh nhiệt đới, chúng ta có những người tình chung thủy, những người vợ ghen tuông, những người mẹ kế không tốt, những thứ mà rất nhiều câu chuyện dân gian phương Tây cũng được thực hiện. Một câu chuyện thực sự như là Cô bé Lọ Lem đã có một lần nữa. Tôi tin rằng cuốn sách nhỏ này sẽ tìm được nhiều độc giả và kích thích sự quan tâm thân thiện ở một đất nước có các vấn đề ngày nay được biết đến nhiều hơn so với văn hóa quá khứ của cô ấy. Sài Gòn, ngày 26 tháng 2 năm 1958. “

2 :  … đang cập nhật …

GHI CHÚ:
◊  Nguồn nội dung và hình ảnh: Vietnamese Legends – Mrs. LT. BACH LAN, Kim Lai Ấn quán, Sài Gòn, 1958.
◊  Chú thích và hình ảnh sê-pia hóa do Ban Tu Thư – thanhdiavietnamhoc.com thiết lập.

BAN TU THƯ
07 /2020

(Visited 321 times, 1 visits today)